Từng xem qua một câu chuyện khá có tính triết lý. Có một người tàn tật lên trời tìm Thượng Đế để oán rằng sao Người không cho anh ta một thân hình toàn diện. Thượng Đế không hề nói gì mà chỉ giới thiệu một người bạn cho người tàn tật này biết, một người vừa chết không lâu mới lên thiên đường, anh ta cảm thán nói với người tàn tật:
Trân trọng đi anh bạn, ít ra anh vẫn đang còn
sống; một người không có danh phận trong thương trường lên tìm Thượng Đế sao
Người không ban cho ông ta chức cao quyền trọng, Thượng Đế liền giới thiệu
người tàn tật cho ông ta làm quen, người tàn tật nói: Trân trọng đi ông bạn, ít
ra thân hình ông đầy đủ; một thanh niên đến tìm Thượng Đế nói rằng sao Người
không làm cho mọi người xem trọng và tôn kính mình, Thượng Đế liền giới thiệu
người đàn ông quan trường cho anh ta: Trân trong đi anh bạn, con đường anh đi
vẫn còn dài mà.
Bài học từ
cuộc sống:
Đúng vậy, trân trọng đi, trong cuộc sống quả thật chúng ta
nên học cách trân trọng. Trên con đường cuộc sống, những ngày tháng tươi đẹp sẽ
có những ngày mưa gió cũng sẽ có. Có người vẫn không thỏa mãn cuộc sống hạnh
phúc, chỉ biết oán trách ngày này qua ngày nọ mà không biết quý trọng những gì
mình đang có; có người khi gặp phải khó khăn luôn oán trách trời đất, không cố
gắng tý nào, mà không chịu bình tĩnh xem lại chính mình, tận dụng hết những ưu
điểm của mình để có thể vượt qua khó khăn.
Thật ra mỗi một con người trong cuộc sống đều có điểm sáng
chói, chỉ cần học cách phát hiện, học cách quý trọng, cuộc sống tươi đẹp chính
là ở bên cạnh ta.
Hồng Danh – Sưu tầm